lời này:
Lời hứa đã phai dấu, tháng năm ta yêu người
Cuộc tình lừa dối có được gì?
Liều thuốc đắng cay ấy, ngấm sâu trong con tim
Lòng càng quên càng nhung nhớ.
Lời ai, thề xưa, còn đó những ân ái
Dấu yêu tôi trao em đâu xá gì?
Mà nay em vội quên, đành chôn sâu vùi lấp
Giá băng nơi hố sâu trong kiếp tình.
Thời gian đã xoá hết, dấu chân em bên đời
Lời thề người hứa cho được gì? (nay còn đâu?)
Ngoài những tiếng dối trá, khuất nơi sau lưng tôi
Rồi về bên vòng tay khác (lạ)
Vì sao tình yêu, người xem như trò chơi
Nhẫn tâm em mua vui mỗi lúc buồn.
Về bên tôi mà em còn nhớ bóng hình khác
Lẽ nào tôi yêu em lại là người muộn màng đến sau?
ĐK:
Thì thôi em về đi, đi về vui bên người ta
Thà tôi đi thật xa để chúc người được hạnh phúc.
Ngậm đắng nuốt nước mắt trôi vào lòng mà câm nín
Tình chết mãi vĩnh viễn trong lòng tôi.
Thì thôi em về đi, cho dù tôi đang còn yêu
Lòng tôi đang còn mong nhưng chẳng cần tình lừa dối
Hạnh phúc đã mãi mãi bay tan tành tựa mây khói
Về đi em, nước mắt cho người giờ cũng đã hết
Thì thôi, em hãy... hãy về đi (Ok ! Em về đi).