Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em anh đợi đến tê cả giò!
Đâu rồi quần ống lò xo?
Giờ đây em diện quần bò áo thun
Đâu rồi mái tóc như mun?
Giờ đây đỏ quạch y tuồng râu tôm
Em đi chỉ mới một hôm
em về khác hẳn chẳng còn như xưa
Móng chân bạc phếch phèn chua
Giờ đây bầm đỏ như cua luộc rồi
Nào đâu mấy hạt nốt ruồi
Dính trên khóe miệng khóe môi ngày nào
Tiền mình chẳng có là bao
Mỗi lần đi tỉnh lại hao quá chừng
Với anh em đẹp vô cùng
Anh van em đấy em đừng sửa sang.