Tình Nhớ Đêm Mưa
Anh về gác trọ một chiêù mưa,
Thương nhớ em ơi, nói cũng thưà,
Trăm lá thơ tình, anh thức viết,
Nhưng lơì muốn nói vẫn còn chưa .
Đếm giọt mưa bay, đếm giọt sâù,
Gom ngàn thương nhớ gởi cho nhau,
Em ơi, xa cách phương trơì ấy,
Nghe tiếng mưa buồn, có xót đau ?
Từng giọt mưa buồn tí tách rơi,
Anh nghe như tiếng nhạc đầy vơi,
Anh nghe như tiếng lòng than thở,
Cuả kẻ yêu nhau, nhắn nhủ lơì .
Tiếng mưa như thể tiếng cung sâù,
Réo rắt thăng trầm, nốt chậm mau,
Từng giọt mưa ngoài khung cưả nhỏ,
Theo làn gío thoảng sẽ về đâu ?
Mưa vẫn rơi đêù suốt cả đêm,
Anh nghe băng giá lạnh lùng thêm,
Phòng không, bóng lẻ, sâù chăn gối,
Thao thức canh tàn, anh nhớ em .
Trơì đã sáng rôì sao vẫn mưa ?
Cả đêm đổ lệ vẫn chưa vưà ?
Cả đêm than thở còn chưa đủ,
Nhưng giọt tình sâù đã hết chưa ?
Anh hỏi mây ngàn, hỏi gió mưa,
Làm sao tìm lại chút hương xưa ?
Làm sao cho hết đêm trăn trở,
Để với ngươì tình lạc bến mơ ?
Anh hỏi lòng mình, hay hỏi ai,
Sao anh thao thức những đêm dài ?
Sao anh thơ thẩn nhìn mưa đổ ?
Thương nhớ ngươì tình đến sáng mai .
Anh hỏi hồn anh hay trái tim ?
Ngươì yêu xa vắng biết đâu tìm ?
Ngươì yêu xa cách làm sao gặp ?
Để cuộc tình mình mãi ấm êm ?
Mưa vẫn lạnh lùng, mưa vẫn rơi,
Mưa trên phố vắng, trắng khung trơì,
Mưa trên lối nhỏ, trên cành lá,
Mưa ướt anh rồi, yêu dấu ơi .