Giấc mộng đêm qua, giấc mộng buồn,
Canh khuya chợt t?inh, lệ còn tuôn,
Vòng tay ân ái hơi còn ấm,
Môi, má chưa nhòa những vết son .
Em trở về thăm trong giấc mơ,
Sau bao năm tháng đợi, mong, chờ,
Em từ biền biệt phương trời ấy,
Bóng nhạn, tin thơ vẫn m.it mờ .
Em kể tôi nghe những khổ sầu,
"Từ ngày hai đứa cách lià nhau ,
Em về nơi ấy xa xôi lắm,
Đành phụ duyên tơ, giấc mộng đầu "
" Mẹ đánh thức em lúc nửa đêm,
Hành trang áo ấm, với chăn mền,
Chiếc xe lầm lũi vào đêm tối,
Đưa xuống bến tàu để vượt biên ."
Em kể tôi nghe cuộc hải hành :
"Chiếc thuyền nhỏ bé, thật mong manh,
Hơn trăm người đứng, ngồi chen chúc .
Rời bến ra khơi, kiếm đất lành .
Đã mấy hôm rồi, biển vẫn xanh,
Con thuyền nhỏ bé vẫn trôi nhanh,
Người người hăm hở, vui, cươì, nói,
Riêng chỉ em buồn bởi nhớ anh .
Mây xám từ đâu bỗng kéo về,
Rôì từng đợt sóng, nước tràn ghe,
Tiếng kêu hoảng hốt, câu cầu nguyện,
Tiếng mẹ tìm con, tiếng khóc la ,
Ngọn sóng bùng lên đập vỡ thuyền,
Tan thành từng mảnh, giữa màn đêm,
Tiếng kêu đau xót và tuyệt vọng,
Tắt l.im ... thưa dần ... giữa biển đen .
Từ đó hồn em cứ vật vờ,
Bay về chốn cũ lối quen xưa,
Để tìm lại chút hương tình cũ,
Chỉ thấy hoang sơ, thấy mịt mờ . "
Tiếng động làm tôi khẽ giựt mình,
Quơ tay bên cạnh, mắt nhìn quanh,
Hương xưa phảng phất, còn in đậm,
Trên gối, trên chăn, một bóng hình .
Em đã đi rồi, em đã đi,
Gặp nhau giây phút lại chia ly ,
Để tôi lưu luyến, hoài thương nhớ,
Tỉnh giấc mơ buồn, lệ ướt mi .