Em đã thề sẽ ghen với người con gái được anh yêu
ghen đến chết
Nhưng rồi ngày kia
lời thề nguội tắt
Nụ cười anh
vẫn sáng bừng khuôn mặt
không còn làm đau đớn tim em
Trái tim mong manh
đâu thể chóng quên
những ngọt ngào của thời yêu
quá vãng
nhưng dứt day đã nguôi
theo ngày tháng
Thành đá
lạnh im rồi
ảnh hình anh từng cháy bỏng tim em
Trong hạnh phúc bình yên
anh hẳn đã quên
thôi ngủ ngon đi anh
ơi yêu dấu cũ
người con gái được anh yêu
bây giờ
chắc đủ
chiếm trọn tim anh
như em vẫn khát thầm
Em không còn trách sao
anh quá vô tâm
anh lạnh lùng thờ ơ
anh kiêu căng tàn nhẫn
ngủ ngon đi anh
em biết
là số phận
em sẽ chẳng còn ghen
thôi trách móc giận hờn
Hãy bình yên trong hạnh phúc nhé anh
Em đã quên rồi
đã quên
từ sâu thẳm.